Thường thì, chẳng có ai muốn nếm cảm xúc đắng cả. Nhưng nghịch lý thay, đó lại là cách giúp ta triệt để thoát khỏi ảnh hưởng của những cảm xúc khó chịu ấy.
Sao có thể như thế được nhỉ?
Vậy thì hãy để tôi nói bạn nghe về nếm cảm xúc đắng nhé.
Trong cuộc sống, sẽ luôn có những điều buồn phiền, khó chịu, đau lòng kéo đến mà ta không thể tránh khỏi. Phản ứng thông thường, ta sẽ xua đuổi chúng đi. Suy nghĩ của ta lên tiếng “Mình không muốn nghĩ về điều này. Nó quá khó chịu. Mình sẽ không chịu đựng nổi. Để sau đi“. Rồi thì ta lẩn tránh, ta chôn vùi, ta phủ nhận cảm xúc ấy và tìm đến những mối quan tâm khác để không phải nghĩ đến chúng.
Về bản chất, những cảm xúc đa dạng mà ta trải qua không tốt cũng không xấu. Chúng đơn giản là một phần trong cuộc sống. Vậy mà ta lại quyết định không muốn đối mặt với những xung đột, những bực tức, những đau buồn. Ta vùi sâu chúng ở trong lòng. Ta tưởng rằng, ta quên đi thì chúng sẽ dần mất đi.
Nhưng không bạn ạ.
Mọi cảm xúc, tích cực hay tiêu cực đều như nhau, khi đã được sinh ra thì không tự mất đi, trừ khi bản thân ta đi đến cuối con đường với chúng, thể hiện chúng ra bên ngoài bằng lời nói, bằng thái độ, bằng hành động. Chúng sẽ mãi âm ỉ ở đó nếu không được quan tâm, không được giải quyết. Chúng sẽ tiếp tục ngầm tác động đến cuộc sống của ta, chúng chi phối cách ta nhìn nhận cuộc sống, từ đó chi phối cách ta đối xử với cả thế giới.
Thay vì xua đuổi cảm giác khó chịu này, hãy chọn cách đối mặt, hãy nếm chúng, trải nghiệm chúng, hãy để chúng qua đi để ta có thể an nhiên mà tiếp tục những hành trình mới.
Có thể bạn cho rằng dành thời gian để hồi tưởng quá khứ, gặm nhắm vết thương cũ đã từng rất đau là điều thật ngớ ngẩn. Nhưng hãy tin tôi, đây là một trải nghiệm có lợi cho thế giới cảm xúc của bạn.
Có những lúc, ta kì công làm một việc gì đó, hy vọng sẽ nhận được thành quả ngọt ngào, nhưng thực tế không diễn ra như ta mong đợi. Thế là thất vọng, bỏ qua.
Có khi, ta yêu vụng dại một người, nhưng lại không dám nói ra. Người đó không hề biết đến tình cảm ta dành cho họ và vô tình đi qua ta. Thế là buồn, thế là tiếc nuối, rồi cũng bỏ qua và khép lòng lại, rồi nói rằng yêu chỉ toàn mang đến khổ đau. Nhưng sâu thẳm đâu đó trong lòng lại lẩn khuất cái ý nghĩ day dứt rằng chính mình mới là người đã bỏ lỡ tình yêu, chỉ vì mình không có can đảm bày tỏ tình cảm của chính mình. Nếu như trước đây người đó biết, có thể mọi chuyện đã khác.
Khi sống lại những cảm xúc đắng mà lâu nay ta trốn tránh, ta chối bỏ, đừng nên phán xét phản ứng của bản thân. Nếu cần khóc cứ khóc, cần hét to cứ hét to, cần đau cứ đau, cứ thể hiện chúng ra bên ngoài hết đi bạn. Đừng ngăn cản dòng cảm xúc. Thẳng thắn đón nhận bất kỳ phản ứng nào phát sinh ngay trong lúc đối mặt với những cảm xúc đã bị chôn vùi.
Khi những đè nén đã được giải phóng, ta mới thật sự thoát khỏi những chất chứa bấy lâu nay. Rồi thì dần thấy lòng nhẹ nhàng hơn, tâm không còn những trăn trở nặng nề nữa.
Nếm cảm xúc đắng, đối mặt với chúng, thừa nhận chúng thay vì lẩn tránh, xua đuổi những cảm giác khó chịu do chúng mang lại sẽ giúp ta khỏe mạnh về mặt tinh thần, kiểm soát tốt cảm xúc của bản thân, có cái nhìn đa chiều hơn về thế giới xung quanh.
Võ Ngọc Đông Phương
Viết từ một buổi coach Trà Sữa Buổi Sáng
——————
Bạn cũng muốn đọc:
Chương Trình “Trà Sữa Buổi Sáng” Là Gì?
Phát Triển Bản Thân Là Một Hành Trình Không Có Điểm Dừng
Dám Nhận Trách Nhiệm Về Mình