Tôi có một hoạt động vận động đã duy trì khá đều đặn từ gần 3 năm qua, đó là hoạt động đi bộ. Và tôi có sử dụng một ứng dụng đo bước chân để ghi nhận lại kết quả đi bộ hàng ngày của mình.
Lúc mới bắt đầu, tôi đã rất hăng hái và hào hứng với mong muốn có được thói quen vận động đều đặn để cho cơ thể khỏe hơn và có sức bền hơn. Theo tình trạng thể lực và cân nặng của tôi, ứng dụng có tính ra mức tiêu chuẩn tôi cần vận động hàng ngày là 6000 bước. Nhưng tôi đã luôn đi vượt con số tiêu chuẩn đó. Tôi thấy rất tự hào với chính mình vì đã duy trì được lịch đi bộ đều đặn mỗi ngày trong một khoảng thời gian khá dài với cường độ cao.
Tôi nghĩ sở dĩ tôi có thể giữ được thành tích cao như vậy một phần là do tôi nhìn thấy thành tích của mình được ứng dụng ghi nhận lại liên tục theo thời gian thực.
Ở giao diện chính của app, ứng dụng cập nhật cho tôi ngay tức thì số bước chân, số km mà tôi vừa đi được trong ngày, còn có số calo đã được đốt cháy trong ngày nữa. Ngoài các chỉ số trong ngày, nó còn hiển thị các chỉ số của 7 ngày gần nhất trước đó, và tính ra kết quả trung bình trong 7 ngày này. Còn những chỉ số của những ngày trước trước đó thì bạn phải bấm vào một tap bên trong để xem. Cho nên cái mà bạn nhìn thấy đầu tiên khi mở app ra chính là kết quả của ngày hôm nay và của 7 ngày gần nhất. Lúc nào bạn cũng thấy khích lệ với những thành quả mới nhất vừa đạt được, vậy là bạn sẽ có xu hướng muốn tiếp tục xác lập những thành quả mới.
Tuy nhiên, đến một ngày, tôi chợt nhận ra, tính năng này không chỉ có khả năng khích lệ như tôi vẫn nghĩ…
Đó là ngày chứng nhức đầu chóng mặt của tôi bị tái phát buộc tôi nằm một chỗ mất 2 ngày. Thế là một số buổi tư vấn Marketing cho khách hàng bị dồn lại cần bù lịch cho 2 ngày này. Rồi tôi lại có vài cuộc họp nội bộ… Tổng cộng tôi đã bỏ lỡ mất 6 ngày liên tiếp không đi bộ.
Thế là ngay lập tức thành tích đi bộ trong 7 ngày gần nhất của tôi bị giảm thê thảm.
Tôi chợt nhận ra, cho dù tuần trước đó, tháng trước đó tôi có đi vượt mức tiêu chuẩn nhiều đến bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng không được tính một tí nào vô kết quả ở thời điểm hiện tại.
Vâng, điều tôi muốn nói ở đây chính là THÀNH TÍCH CŨ KHÔNG HỀ ĐƯỢC TÍNH GỘP VÀO KẾT QUẢ CỦA HIỆN TẠI, NẾU NHƯ THÀNH TÍCH ĐÓ ĐÃ “QUÁ CŨ”.
Nghe có vẻ phũ phàng, nhưng cho dù chúng ta đã từng nỗ lực vô cùng tận, nỗ lực đến thở không ra hơi, nói không ra lời, nhưng nếu không chuyển hóa nó thành một quá trình liên tục thì mọi nỗ lực ở quá khứ đều trở nên vô nghĩa.
7 ngày, một khoảng thời gian không quá dài cũng không quá ngắn, chính là khoảng thời gian hợp lý để ghi nhận những giá trị, những thành quả mà chúng ta đạt được trong thời điểm hiện tại. Nếu trong vòng 7 ngày gần đây bạn không có thành tựu nào mới, VD như không học được điều gì mới, không có trải nghiệm nào mới, không đạt được kết quả nào mới… thì xem như giá trị hiện tại của bạn gần như bằng 0, mặc kệ những giá trị trước đó của bạn có lớn đến như thế nào.
Đôi khi, chúng ta có xu hướng tập trung quá nhiều vào thành tích ngắn hạn và số liệu chứng tỏ thành công. Tuy nhiên, chính sự kiên trì mới giúp bạn xây dựng được những thói quen tốt, những hoạt động tích cực có giá trị cho bản thân. Đến lúc bạn có thể làm chuyện gì đó một cách liên tục, đều đặn thì ngay cả khi không nhìn thấy kết quả ngay lập tức cũng sẽ dẫn đến sự tiến bộ và thành công trong dài hạn.
Cho nên nếu đã có những thành quả trong quá khứ, đừng mãi ngồi đó tự mãn nói mãi về chúng mà hãy nghĩ đến việc tiếp tục tạo ra những thành quả mới.
Còn nếu chưa có gì thì cũng đừng tự ti, cứ tập trung vào việc liên tục tiến bước, rồi thành quả sẽ đến sớm thôi.
Sau cái lần đã bỏ đi bộ bất đắc dĩ trong 6 ngày liên tiếp, tôi có hơi mất động lực và tiếp tục cho phép mình cứ cách vài ngày lại bỏ đi bộ một bữa với lý do không có thời gian. Nhưng dần dần tôi lấy lại được “phong độ” nhờ nhớ đến mong muốn của mình khi bắt đầu hoạt động này. Ủa, cuối cùng mình đi bộ là để cho cơ thể khỏe mạnh chứ đâu phải để duy trì thành tích tốt.
Vậy là tôi đã trở lại với đi bộ bằng một tâm thế khác, bền bỉ hơn, thoải mái và tận hưởng.
Từ đó cho đến nay, tôi vẫn đi bộ mỗi ngày và luôn cảm nhận được niềm vui từ việc đi bộ.
Có thể có ngày tôi đi được hơn 6000 bước, vậy thì quá tốt. Cũng có thể có ngày tôi đi không đủ 6000 bước, không sao cả. Và cũng có thể có những ngày kẹt công việc, có những ngày đi công tác xa, có những ngày bất khả kháng tôi không đi bộ được, vậy thì cũng không ảnh hưởng gì đến “chương trình đi bộ” của tôi. Ngày tiếp theo tôi vẫn sẽ đi bộ. Rèn luyện sức khỏe là cả một quá trình, không phải do thành tích cao của một vài ngày quyết định.
Mỗi bước đi nhỏ mỗi ngày đều đóng góp vào hành trình chung của bạn. Mà đã nói về hành trình thì luôn cần có sự kiên trì. Vậy thì khi nào có được sự kiên trì, khi đó thành công sẽ đến với bạn một cách rất tự nhiên.
Võ Ngọc Đông Phương