Lúc nào cũng sẵn sàng cho đi, nên hay không?
Đa phần câu trả lời sẽ là “nên chứ”. Ai trong chúng ta mà chẳng từng có những lần xắn tay áo lên hăng hái đi giúp đỡ cho một ai đó khi được nhờ cậy, mặc dù có thể chưa biết mình có giúp được gì hay không. Dù sao nhận lời giúp đỡ còn hơn không làm gì kia mà. Tuy nhiên, kết quả của sự nhiệt tình đó chưa chắc đã có kết quả, mà mang tính hên xui rất cao.
Nhận lời giúp một ai đó một cách nhiệt tình và chân thành là tốt. Nhưng nếu không có khả năng giúp mà vẫn cứ giúp thì nhiều khi đến cuối cùng chẳng những không giúp được gì, có khi còn làm cho mọi thứ trở nên rối hơn, tệ hơn.
Bạn có niềm vui thì mới cho đi được niềm vui.
Bạn có động lực thì mới truyền được động lực cho người khác.
Bạn có hiểu biết thì mới cho đi được sự hiểu biết.
Bạn có yêu công việc sáng tạo nội dung thì mới cho đi được những nội dung sáng tạo…
Có phải không nào?
Bạn càng cố gắng cho cái bạn không có, đa phần kết quả lại càng không có.
Vậy nên đôi khi bạn không cần “cố gắng” cho đi nếu bạn “chưa có” để cho đi.
Nói như vậy không có nghĩa tôi xúi bạn không cần quan tâm gì đến việc giúp đỡ người khác. Trái lại, tôi càng muốn khích lệ bạn làm nhiều việc tốt, làm nhiều việc có ý nghĩa, nhưng là làm với tâm thế của người có khả năng làm được. Để được như vậy, bạn cần phát triển bản thân, phát triển năng lực để chuyển đổi từ tình trạng “không” thành “có”, để bạn thêm vững tin sự giúp đỡ của mình là có giá trị.
Ngoài ra, khi chúng ta thật sự “có”, nhiều khi chúng ta “không cần cho” nhưng người ta vẫn có thể nhận được.
Làm sao có thể ư?
Vì lúc đó bạn lan tỏa điều bạn “có” một cách tự nhiên nhất từ trong suy nghĩ, trong lời nói, cho đến hành động. Mọi người hoàn toàn có thể cảm nhận được cái “có” của bạn. Và nếu đó là điều họ đang thiếu, hoặc đang cần, họ sẽ sẵn sàng đón nhận chúng từ bạn.
Trước mỗi chuyến bay, các tiếp viên hàng không thường có câu hướng dẫn hành khách như thế này: Trong trường hợp có sự cố xảy ra, hãy đeo mặt nạ dưỡng khí cho mình trước rồi hãy giúp đeo cho người bên cạnh.
Vậy đó. Mình ổn thì mình mới có khả năng giúp đỡ người khác.
Thế cho nên,
Cách tốt nhất để cho đi là đừng “cố gắng” cho đi…
Bởi vì… bạn không thể cho những cái mà bạn không có.
Võ Ngọc Đông Phương