Ai cũng mong muốn đến một ngày nào đó mình sẽ thành công, mình sẽ có sự nghiệp vững chắc, có danh tiếng, có sức ảnh hưởng, có gu ăn mặc sành điệu, có cuộc sống đáng mơ ước, tự do tài chính, tự do tự tại…
Ai cũng có quyền mơ tới công thành danh toại, nhưng mấy ai chịu chấp nhận rằng…
… Thành công thường không dành cho những kẻ chỉ biết mơ.
Một anh chàng ca sĩ tuổi trẻ tài cao, hiện nay đang có sức ảnh hưởng lớn và là nguồn cảm hứng của rất nhiều bạn trẻ đã có một câu nói như sau: “Muốn ngồi ở vị trí mà không ai ngồi được thì phải chịu được những cảm giác mà không ai chịu được”. Vâng, chắc bạn đã nhận ra đó là câu nói của Sơn Tùng MTP.
Thế phía bên kia của thành công có gì?
Khi bạn có sự nghiệp và tài chính tốt bằng con đường tự phấn đấu, dựa vào thực lực của bản thân, thì đồng nghĩa với bạn càng phát triển cao về mặt nhận thức. Bạn suy nghĩ và hành động khác xưa, bạn không còn lúc nào cũng đồng thuận với ý kiến của đám đông. Bạn cũng không còn thích những mối quan hệ xã giao kiểu thảo mai không có chất lượng. Cho nên không thể tránh khỏi chuyện sẽ có nhiều người không thích bạn vì thấy bạn thật ngông cuồng, lập dị.
Khi bạn càng có danh tiếng thì càng có nhiều người ganh ghét, soi mói. Soi từ đời tư cho đến công việc, soi từ cách cư xử cho đến những phát ngôn.
Càng ồn ào, càng có sức ảnh hưởng thì bạn sẽ càng khó biểu lộ công khai những cảm xúc cá nhân. Trên mạng xã hội, bạn có mệt có buồn cũng không thể vô tư mà than thở, bạn có chuyện vui cũng hạn chế thể hiện quá đà.
Tôi chưa bao giờ tự nhận rằng mình là người giỏi trong ngành của mình, mặc dù những người đã biết tôi, hoặc đã theo dõi tôi đủ lâu đều nhận xét tôi giỏi này giỏi nọ. Tôi chỉ nhận mình là người đam mê công việc, yêu thích tạo ra những ý tưởng mới, luôn không ngừng ước mơ và năng nổ làm việc.
Quan điểm của tôi về công việc là, không làm thì thôi, còn nếu đã xác định làm thì tôi luôn đòi hỏi sự tập trung cao độ, đòi hỏi kết quả mỹ mãn. Để có được thành quả trong nghề như ngày hôm nay, trước đây tôi đã từng có rất nhiều rất nhiều giai đoạn mỗi đêm thức đến tận 3 giờ sáng để làm việc, để lên ý tưởng, để nghĩ về những dự định… Tôi sẵn sàng bỏ qua những thú vui cá nhân, đôi khi hy sinh cả thời gian dành cho gia đình, để dành cho công việc.
Người ta chẳng cần biết những cố gắng, những nổ lực của bạn để có được những điều bạn đang có, người ta chỉ muốn tìm ra những thiếu sót của bạn để có đề tài mà bàn tán.
Nếu muốn bảo vệ sự nghiệp phát triển của bạn, bạn chẳng cần phải đi phân bua với họ. Hãy làm cho họ thấy, hãy tiếp tục phát triển cho họ thấy.
Không có thành quả nào có được từ êm ấm.
Vậy nên,
Nếu như để có được thành công, bạn cần có đam mê, năng lực và sự cần mẫn…
… thì, để có thể sống sót được ở “phía bên kia của thành công”, bạn cần có thêm một thứ quan trọng khác, đó chính là bản lĩnh.
Bản lĩnh kiểm soát cảm xúc, bản lĩnh mặc kệ những dè bỉu chê bai của người đời, bản lĩnh dám khác biệt, dám chịu đựng sự cô đơn.
Hey, giờ thì bạn vẫn còn dám thành công đấy chứ ???
Đông Phương Võ